Nó tỉnh
dậy thì thấy mình đang nằm trong bệnh viện.
Nó
nghĩ, sao thế nhỉ, sao lại ở đây ta, trước cùng lắm chỉ bị cảm sơ sơ, làm vài
viên thuốc là khỏi thôi mà, đâu dám ốm, không đi làm thì đói teo mỏ cả nhà à.
Rồi
bác sĩ vào và thông báo với nó là nó bị bệnh u não, phải mổ gấp, mất có 200 triệu
thôi
PUA
: Ơ, định mệnh, thật á, em có làm gì đâu mà u với chả bị não nhỉ?
Ngày
nào cũng chỉ đến công ty, làm chơi ăn thật, có người kiểm tra thì làm, không
thì loanh quanh ra trà đá thuốc lào, chém gió, chiều nghĩ vài con lô con đề cho
vui thôi, chứ có học hành, đọc sách này nọ hay nghiên cứu gì đâu mà bị não nhỉ?
Vô lý thật.
BS
: Vâng, chính vì anh không sử dụng não mấy, suốt ngày chỉ thích tin cướp giết
hiếp nên nó mới nặng đầu, trì trệ đó.
PUA
: Thế sao ạ?
BS
: Có lẽ anh cũng biết rằng đọc sách sẽ giúp mình mở mang kiến thức và đầu óc nhỉ?
Nó
giúp anh đi được tới nơi chưa từng đến, gặp những người chưa từng biết và quan
trọng là giúp anh có cơ hội giao lưu và thay đổi cuộc đời. Giàu hay nghèo là do
tri thức mà ra.
NHỮNG GÌ CÓ TRONG ĐẦU SẼ CÓ Ở TRÊN TAY
NHỮNG GÌ CÓ TRONG ĐẦU SẼ CÓ Ở TRÊN TAY
Thay
đổi đi, nghĩ tích cực thì đời nó tích cực.
Tôi
nghĩ anh cũng đồng ý với điều đó nhỉ?
PUA
: Vâng. Em cũng nghe biết vậy mà nhiều chuyện gia đình quá nên cũng không có thời
gian để tìm hiểu, đọc sách.
Mà
bác sĩ ơi, 200 triệu thì em đào đâu ra, cắm cả nhà em có lẽ cũng chưa đủ ấy. Em
làm công nhân có 6 triệu thôi, nhà có con nhỏ, bố mẹ già, vợ chồng khéo co mãi
mới đủ lo cho gia đình chứ đâu có dư dả gì.
Em
chết cũng được, vì cuộc đời nó cũng trôi vô định mãi rồi, không thay đổi được;
nhưng bố mẹ, vợ con em rồi sẽ ra sao? Bác sĩ có cách nào giúp em được không ạ?
BS :
Ơ hay anh này, tôi có phải Thần Tiên đéo đâu, mà giả có là Thần Tiên, tiền như
Bin Gết đi nữa, mà gặp các thánh Than thích Tham như anh thì cũng potay.com,
không giúp xuể được nhá Bây Bê.
Thôi
anh lo chuẩn bị Tiền hoặc lo Hậu sự đi nhé. Bái Bai Mai Lớp.
Bác
sĩ vừa đi khỏi thì nó khóc tru tréo lên như chó thiến hay gà bị lấy dái.
*Anh
bạn bên cạnh thấy thương cảm cũng sang an ủi:
Thôi
cố gắng lên anh bạn, bố tôi kìa, trước kia cũng công chức, về hưu tưởng được an
lành với đồng lương, tính toán vừa đủ cuộc sống, mà bệnh tật nó có tha cho đâu,
cũng phải chạy vạy mãi để lo cho cụ đi nằm viện kìa, lo với khóc chán rồi, giờ
nằm toàn “Biết thế…” với “Giá như” biết làm kinh tế…kia kìa…
PUA : Cám ơn anh, nhưng mà Cố Cố cái CCC…ấy à, giờ thì cố kiểu gì được đây, để tui khóc cho đã đời đã, chứ sau đéo khóc được nữa.
PUA : Cám ơn anh, nhưng mà Cố Cố cái CCC…ấy à, giờ thì cố kiểu gì được đây, để tui khóc cho đã đời đã, chứ sau đéo khóc được nữa.
Tiện
thể có cây guitar, anh bạn đệm hát luôn “Khi người đàn ông khóc” để cổ vũ.
Lát
sau có một bác sĩ khác vào.
Anh
PUA là ai nhỉ? Chỉ bị viêm tử cung, à quên, đau đầu lung tung, chóng mặt thôi
nhé, về được rồi đấy.
PUA
: Ớ, bác sĩ đùa em đấy à, thế cái anh Nguyễn Văn Đề vừa nãy sao bảo em bị u não.
BS
: Xin lỗi, có lẽ hắn nhầm, chắc còn rơi rớt vài dây thần kinh LỘN, cũng do ngày
xưa ham lô đề đổi đời đây, giờ bỏ rồi.
PUA
: Ồ Mai Gốt Độ. May thế, đéo chết.
BÙM.
Hắn
chợt tỉnh giấc và sợ VCĐ.
ĐỆCH,
hóa ra là mơ à, mà nếu chuyện đó xảy ra thế thật thì xác cmn định rồi.
Mà
cái lão Đề kia nói cũng có lý đấy chứ nhỉ, cứ canh me vài chuyện ba xàm thì đời
mình có khá được đéo đâu, thêm tù túng ấy. Có lẽ phải thay đổi, tìm cách gì đó
cho đời khá lên chứ không anh BỆNH mà đến là phải trốn lên nóc tủ ngay.
Hắn
nói câu gì hay hay nhỉ. À
NHỮNG GÌ CÓ TRONG ĐẦU SẼ CÓ Ở TRÊN
TAY
Vậy
là mình đọc sách, học ngoại ngữ, thêm kiến thức thì có nhiều cơ hội thay đổi,
kiếm được nhiều TIỀN hơn nhỉ?
YEAH.
YEAH. YEAH.
“BỐ MÀY SẼ THAY ĐỔI”, “ĐỜI TAO LÀ CỦA TAO, DO TAO CHỌN”, hắn
hét to và nhảy lên như bị chích điện.
Rồi
lấy mấy tờ giấy A4 ghi lại các câu nói hay, tích cực, nâng bi động lực rồi dán ở
cửa, gương và cả nhà tắm để nhìn thấy mỗi ngày.
Hắn
phi lên mạng sợt nát Gú Gồ và Díu Tụp để học, ra nhà sách kiếm mấy quyển sách về
tiếng Anh, tiếng Nhật và kinh doanh về ngâm cứu.
Quyết
tâm nâng cao tinh thần học tập hắn quyết đổi tên, từ PUA thành LƠN ( Learn ) và
xây dựng thương hiệu cá nhân “Mr.LON – KHÔNG NGHĨ TÍCH CỰC THÌ ĐỜI XUỐNG VỰC”
Note : Ngày xưa bố mẹ hắn nghèo miết nên sinh hắn ra đéo nghĩ ra cái tên nào này ngoài chữ NGHÈO luôn văng vẳng trong đầu, được cái bu hắn cũng tân tiến nên làm tí thay đổi, đặt cái tên PUA ( POOR ) cho nó sính ngoại, sang mồm mà vẫn mang bản sắc dân tộc.
Note : Ngày xưa bố mẹ hắn nghèo miết nên sinh hắn ra đéo nghĩ ra cái tên nào này ngoài chữ NGHÈO luôn văng vẳng trong đầu, được cái bu hắn cũng tân tiến nên làm tí thay đổi, đặt cái tên PUA ( POOR ) cho nó sính ngoại, sang mồm mà vẫn mang bản sắc dân tộc.
P/S
: chuyện còn dài… nhớ LIKE để theo dõi nhé.
Copy
nhớ ghi nguồn nha. À Lí Ga Tô.
0 Comments