Lương Võ Đế một
hôm đi dạo ngoài thành, thấy một người bán dưa đứng giữa chợ chào bán khách
hàng. Một người ăn mặc sang trọng đi tới trả giá rất cao, người bán dưa chẳng
những không chịu bán, mà còn giận dữ đuổi mắng, cho rằng khách giàu này khinh
khi mình. Khách thấy người bán dưa giận dữ bèn bỏ đi. Một lúc sau, Võ Đế thấy
một người ăn mặc lam lũ đi tới muốn mua dưa, người bán dưa thấy khách này đến
bèn tươi cười nói chuyện với khách như đã quen biết từ lâu và tặng luôn trái
dưa cho vị khách không quen biết mà không nhận lấy một đồng tiền nào. Võ Đế cảm
thấy kì lạ bèn đem chuyện thấy được hỏi Chí Công thiền sư.
Thiền sư
đáp:
- Người bán dưa kiếp trước là một tên tử phạm, khi bị đưa ra pháp trường hành hình, có một người thấy tên tử phạm là tên đại ác trong làng, chẳng những không tỏ lòng thương xót, trong lòng còn giận thêm và chửi thầm:” Tội ác như mày phải chết cho sớm để khỏi hại người, và phải chết nhiều lần mới đúng.” Có một người khác, khi thấy tên tử phạm sắp chết, tỏ lòng thương hại và nghĩ thầm: “Tuổi trẻ vậy mà sắp phải chịu cực hình, tội nghiệp thật, nếu được quan lớn giảm hình biết đâu sau này sẽ biết ăn năn mà cải tà quy chính.”
Người khách ăn mặc sang trọng chính là người đã chửi thầm tên tử phạm, còn người ăn mặc lam lũ là người đã tỏ lòng thương xót.
- Người bán dưa kiếp trước là một tên tử phạm, khi bị đưa ra pháp trường hành hình, có một người thấy tên tử phạm là tên đại ác trong làng, chẳng những không tỏ lòng thương xót, trong lòng còn giận thêm và chửi thầm:” Tội ác như mày phải chết cho sớm để khỏi hại người, và phải chết nhiều lần mới đúng.” Có một người khác, khi thấy tên tử phạm sắp chết, tỏ lòng thương hại và nghĩ thầm: “Tuổi trẻ vậy mà sắp phải chịu cực hình, tội nghiệp thật, nếu được quan lớn giảm hình biết đâu sau này sẽ biết ăn năn mà cải tà quy chính.”
Người khách ăn mặc sang trọng chính là người đã chửi thầm tên tử phạm, còn người ăn mặc lam lũ là người đã tỏ lòng thương xót.
https://www.facebook.com/groups/565482133571947/permalink/2278607178926092/
0 Comments